Mỗi khi em ra ngoài đường người ta thường hay cứ hỏi: Em có người yêu chưa và em thường mơ ước ǵ?
Biết nói làm sao đây, tuổi em c̣n đang đôi tám Em chưa nghĩ chuyện xa xôi mắt xanh chưa có một ai Em chưa nghĩ chuyện xa xôi, mắt xanh chưa có một ai...
Biết bao anh phải ḷng, thường hay vẩn vơ trước ngơ Me thấy rồi me lo giục em phải mau lấy chồng Biết tính làm sao đây, khổ thay ôi đời con gái Vui chưa có được bao nhiêu, đă lo khăn gói theo người rồi Vui chưa có được bao nhiêu, đă lo khăn gói theo người rồi...
Em mơ ước rằng người em nâng khăn sửa túi Là đấng tu mi, đáng mặt làm trai với đời Dù chẳng đẹp trai không giàu sang Dẫu cho có nghèo thật nghèo đi Ḷng em đă trót mến thương rồi th́ thương suốt đời.
Chỉ nguyện cầu sao cho t́nh yêu sóng yên gió lặng chẳng phong ba Mái tranh sớm chiều rộn vang tiếng cười t́nh thương chan chứa. Ngày th́ em lo cho đàn con, bữa cơm sớm chiều hầu hạ chàng. Mộng mơ có thế, cúi xin ông trời đừng phụ ḷng con.
Gấm hoa tô cho cuộc đời vàng son nào đâu mấy thuở Khôn lớn rồi dăm năm, làm sao chẳng đi lấy chồng.
Biết bến nào trong đâu, rủi may âu là duyên số Thân như cánh bèo trôi sông, khéo khôn do trời mà thôi, Thân như cánh bèo trôi sông, khéo khôn do trời mà thôi!
Gửi đến cho người quen
|